Thật ra, có gì để mất đâu.Thế nên mới chả bao giờ hiện sinh tất tần tật cả.Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau.Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra.Bạn chợt muốn có cái máy ảnh bên cạnh để chụp.Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.Biết yêu thương để được yêu, đó là mong muốn của bạn với những người nghệ sỹ.Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình).Không chung chung như những nhà mị dân.Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn:
