hãy tập trung mọi chú ý của bạn vào cảm nhận, chứ không vào con người, sự kiện, hay hoàn cảnh dường như đã gây ra nỗi đau khổ ấy.Hoặc có lẽ chính thành công của bạn trở nên trống rỗng và vô nghĩa, và do đó hóa ra thất bại.Đôi khi tâm trí tôi hoạt động rất tích cực tạo thành quán tính mạnh mẽ đến mức tôi không sao hướng chú ý tách rời khỏi nó để cảm nhận cơ thể nội tại.Khi bạn tạo ra một vấn đề, bạn cũng gây ra đau khổ.Sau này, khi việc “lưu trú ở cơ thể” đã trở nên thuận lợi và tự nhiên rồi thì động tác nhắm mắt sẽ không còn cần thiết nữa.Ngày về đến nhà, người cha càng thương yêu con mình hơn trước đó nữa.Nhưng bạn cần phải thực hiện ngay khi thử thách ấy xuất hiện.Chỉ ngắm nhìn thôi, chứ đừng lý giải.Chúng ta có thể gọi cái tôi hão huyền này là tự ngã.Cho đến khi bạn có thể trải nghiệm mùi vị ấy, có lẽ bạn thấy tập sách này có nhiều đoạn hơi trùng lắp.