- Còn tôi thì không thể nào lầm vào đâu đượccái nhìn thẳng thắn và chân thành của cậu.Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua.- Ồ, tôi không có ý làm cho cậu bực mình hay coi nhẹ những gì cậu đạt được.Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng.Thôi, ngươi hãy đi đi và chớ đánh thức chúng dậy nữa.Những tán lá dày đặc tầng tầng lớp lớp phủ lên nhau khiến ánh nắng mặt trời không thể nào xuyên qua được, vì thế quanh năm khu rừng trông thật u tối ngay cả lúc ban ngày.Liệu đó có phải là mảnh đất mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên không? Nếu thực tế một chút thì ta cũng có thể nhận ra điều này là không thể.- Thưa Bà chúa hồ, tại sao nước lại không chảy khỏi hồ? Tất cả các hồ đều có mạch nước chảy lưu thông mà.Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi.Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột :
