Cái bài viết mà ban đầu tôi định viết một cách chua cay và trắng trợn.Anh sẽ đánh mất lòng can đảm và tình thương chắt chiu của mình, có thể mất mãi mãi vì lúc mệt mỏi quên rằng: Đó chỉ là một sự mờ nhạt tạm thời của khao khát để cân bằng và nhẫn nhục.Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.Càng ngày càng đông những kẻ hững hờ.Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không.Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng.Bởi nó đem lại một bản lĩnh sơ sơ trước khi bạn bị vứt ra giữa dòng hoang mang.Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước.Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại.Ông có tài và ông xứng đáng được hưởng những thú vui dành cho ông.