Bác tôi bảo: Chào chú đi con.Trong định kiến về trách nhiệm, trong hưởng lạc vô độ.Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt.Và chỉ có anh mới có thể vượt qua cái hạn chế này, chẳng có ai khác đâu.Chứ trước đây thì um nhà rồi.Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi.Bằng không, mọi người nói đúng đấy.Khi họ coi bạn là một đứa trẻ con thì thật khó thở nếu cứ giữ bộ mặt đạo mạo làm gì cũng quang minh chính đại của một quân tử.Nhưng người đem đến lí luận và động lực lại chính là giới trí thức.Cậu em bảo bị ho, đi xông hơi vậy.
