Căn bệnh lớn nhất của ý thức loài người là chỉ hướng ra bên ngoài như một phương tiện mưu cầu hạnh phúc mà quên đi sự tự kiểm nghiệm những giá trị và quan điểm cá nhân, ai cũng chỉ mong chờ điều tốt nhất từ bên ngoài, như một sự may mắn.Ta sẽ mất đi sự sáng suốt để có sự chọn lựa khôn ngoan.Tâm hồn không là đối tượng của sự thay đổi như đối với thể xác.Tâm trí tôi tĩnh lặng và bình an.Hãy dành thời gian để lưu giữ một nguồn năng lượng dồi dào về tinh thần và tình cảm, đừng nhọc công theo đuổi những toan tính ích kỷ hay những trò giật dây xảo trá.Những suy nghĩ như thế ảnh hưởng mạnh đến cuộc sống của chúng ta.Ta sẽ mất đi sự sáng suốt để có sự chọn lựa khôn ngoan.Khi bủn xỉn, người ta cố gom góp; họ bỏ sức tích cóp, nhặt nhạnh được chừng nào hay chừng ấy, kể cả về tình cảm lẫn vật chất.Một người mà trong thâm tâm luôn cay nghiệt chống đối người khác thì dẫu mọi người có yêu thương và nhân từ với họ, họ vẫn không thể cảm nhận được.Chính sự đeo bám đó sẽ khiến kết quả công việc của chúng ta bị hạn chế.
