May mắn chỉ đến với mình Sid vì chàng là người duy nhất trong khu rừng đã tạo ra những điều kiện để chúng nảy nở.Anh tự nhủ đó không phải là sự thật.Một cái cấy khổng lồ, già cỗi chiếm lấy tầm mát chàng khi đến nơi.Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế.Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói:Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu.Khi Nott còn đang trong giấc ngủ chập chờn chờ bình minh đến để trở về lâu đài của mình thì bỗng có một tiếng động mạnh và rất lạ làm anh giật mình tỉnh giấc.- Ai đó? Sid bừng tỉnh.Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.Tôi cũng khôngbiết nữa.