Chúng ta sống cùng nhau và cùng san sẻ với nhau những thuận lợi.Có một nghịch lý là khi ta không cố chiếm giữ, ta lại nhận được mọi thứ.Không màng đến những tiêu cực ta đã tích lũy trong lòng, bản chất cơ bản của chúng ta là thanh cao.Chuyện gì xảy ra không quan trọng bằng cách chúng ta phản ứng với nó như thế nào.Từ thực tại ấy, bạn tạo ra được điều gì đó, nghĩa là bạn kiến tạo một thực tại của riêng bạn.Khi không có cái nhìn sâu sắc về bản thân, chúng ta trở nên e sợ trước thái độ của xã hội và những người liên quan đến chúng ta.Tôi cũng hình dung mình như một ngôi sao bình yên đang chiếu sáng.Người làm vườn phải hiểu quy luật quân bình, nếu không, anh ta sẽ hoặc làm việc quá nhiều hoặc lại làm quá ít, và vụ mùa sẽ không thu hoạch được như mong đợi.Không nên quá thiên lệch một bên, hoặc chỉ chú trọng đến một vài đức tính, bằng không ta sẽ bị mất thăng bằng.Nếu ta không học cách tha thứ thì sự oán giận sẽ đầu độc ta.
