Lúc này Chíp mới để ý kĩ khuôn mặt của vị ni cô tốt bụng.- Đôi tay lên tiếng: Thì đó, bởi thế nên tình yêu phảii bắt đầu từ tớ, không phải cái nắm tay khởi đầu tất cả hay sao?!Có bao giờ bạn thắc mắc, khi đi xe máy trên đường, ít khi nào lốp bánh trước bị thủng đinh mà thường là bánh sau?! Hay sao thiết kế những dòng xe đường trường bánh xe sau luôn to hơn bánh trước, thậm chí là bánh kép, trong khi bánh trước luôn là bánh đơn?!.- Bố hư quá, mẹ luôn dạy con đánh nhau là không tốt mà, sao bố cứ mãi đánh nhau mà không về ăn Tết với mẹ con mình!Kỳ lạ ở chỗ nó khác hẳn những lần hẹn hò trước đây, không dạo phố, không vui đùa, không âu yếm và… không nói dù chỉ một lời.Chúng ta cần sáng tạo vì chúng ta luôn có nhu cầu làm cho mọi việc trởHanh phúc là khi bạn thích thú câm chiếc bánh rán trên tay mà không quan tâm nó đang nguội hay nóng.Cái thích đó gọi là sự quí mến.Chíp chẳng bao giờ thèm nói gì mặc cho tụi bạn trong lớp suốt ngày xỉa xói đủ điều chỉ vì một lý do đơn giản Chíp là “kẻ ngoại đạo”, không cười đùa, không phá phách và thậm chí là hầu như không nói chuyện với ai.Trái tim hai người như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài, rung động trở lại và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
