Kiếm được một cái chòi ở giữa vườn nhỏ rồi ở đó.Mấy khách hàng khác cũng vậy, trừ một người nhất định không trả một đồng nào hết.Ông nói: "Bắt người nhà chịu sự rầu rĩ, càu nhàu của mình có ích chi đâu? Than ôi! Hạng trung nhân không hành động như vậy.rồi việc đó nữa không.Một tuần sau, áo đó quả nhiên hết thôi, và từ đó tôi hoàn toàn tín nhiệm cửa hàng đó".Tôi sẽ làm cho ông đổi ý".Anh phải lên Nữu Ước, kiếm thầy học, luyện thêm nó đi.Tôi cám ơn Ông và cầu chúc Ông.Chính lúc đó, văn sĩ Rupert Hugles nghe chàng ca, khen chàng: "Giọng anh tốt lắm.Trước hết: ông nghe câu chuyện của tôi từ đầu chí cuối, không nói nửa lời.
