Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt.- Mình đã có đất rồi, bây giờ mình cần biết mảnh đất đó cần bao nhiêu nước thì đủ.Nghe xong những lời thần Gnome nói, Sid lặng im suy nghĩ.Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm.Chàng đến được vùng đất đó khi bầu trời đang le lói những tia nắng cuối cùng.Và Sid cũng nhớ lại một lời khuyên luôn tỏ ra hữu dụng với chàng: "Hãy hành động ngay bây giờ, đừng trì hoãn nữa".Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu.Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi.Không sót người nào cả, ở mỗi góc đường, ở mỗi quán xá, ở cột đèn giao thông, ở mỗi ngóc ngách của thành phố này.Chỉ còn một ngày nữa thôi.
