Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Nếu tuổi xuân của bạn còn dồi dào, năng lực còn thừa thãi mà lại hăng hái muốn gắng sức, thì tôi không do dự gì mà khuyên bạn: "Cứ làm đi, hết ngày này qua ngày khác đừng nghỉ ngày nào".Tôi chỉ có thể xét một trường hợp thôi và trường hợp đó không thể là trường hợp trung bình, vì không có trường hợp nào là trường hợp trung bình, cũng như không có người nào là người trung bình.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Bạn sẽ thấy kết quả.Bây giờ chắc bạn mong tôi chỉ cho bạn một bí quyết kỳ diệu để có thể đạt tới mục đích của mình là thu xếp đời sống hàng ngày cho hoàn hảo, và do đó loại trừ được nỗi bất mãn kể trên.Và bây giờ mỗi tuần để ra một ngày tùy ý muốn làm gì thì làm, không có chương trình, không phải gắng sức, tôi nhận rõ được giá trị của ngày trong tuần đối với tâm trí tôi.Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.