Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết.Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt.Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần.Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…Vì thế mà bên cạnh việc muốn đổi gió và tập điều độ, tôi hơi bực, tôi đi.Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.Về quan niệm sống cũng như hưởng thụ.Đơn giản là để sống.Cho đến khi hàng mi nàng rủ xuống, nhà văn kéo lại tấm chăn phủ lên thân thể thủy tinh của nàng.Con sông trước mặt thật xanh và êm.