Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại.Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.Đáng lẽ nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được, tôi phải chạy lại sân quần vợt đây" thì bạn phải nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được vì tôi phải làm việc đây".Và tôi đố bạn kể cho tôi nghe còn tám giờ nữa bạn bạn làm được những việc gì.Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày.Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy.Có người phải làm việc nhiều hơn người đó để kiếm ăn, nhưng có kẻ lại làm ít hơn.Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.