Họ còn bất lực hơn nữa.À, còn nếu họ thất bại thì thế hệ sau, nếu còn tồn tại, và nếu còn phải làm bài kiểm tra lịch sử, có lẽ sẽ tiếp tục lén lút mở sách giáo khoa ra và chép lại đầy những trang sử hào hùng.Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác.Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Cuốc bộ trên con đường mà đôi mắt chân dẫn mình đi.Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn.Hơi tiêng tiếc không tập từ mấy tháng trước.Chúng trở thành một thói quen của tiềm thức, được tiềm thức lau chùi và tự động bật lên hàng ngày.Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ.Chỉ là chuyện phiếm thôi.
