chiều qua người ta không mời tôi dự tiệc.Ông bèn cho gọi một người giúp việc ông là ông James L.Rồi thì thôi, không sao hết!Tổng thống Théodore Roosevelt thu được nhân tâm một cách lạ lùng cũng nhờ bí quyết đó.Tôi mà nói chuyện có duyên ư? Nhưng hôm đó tôi có thốt ra nửa lời nào đâu?Bây giờ ta hãy tự hỏi: Những cơn thịnh nộ đó, những lời đay nghiến đó, cái lối bù lu bù loa đó có cải thiện ông Lincoln chút nào không? Một ngàn lần không.000 đồng mà ông chưa thâu được và cũng không bao giờ thân được vì con nợ không sao trả nổi.Những kẻ đó sướng hơn chúng ta nhiều lắm.Hồi đó ông gặp cô Josephine Dillon, trẻ đẹp, làm giáo sư dạy đánh bài "bridge".Ông xét và thử giùm chiếc xe này giúp tôi.
