Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi.Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa.Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.Không phải tỏa ra từ tay nàng mà từ hồn nàng và ngay trong hồn ta.Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu.Đặc biệt là trong những người tài.Tôi chốt trong, không thưa.Thêm nữa, không có hứng thú.Họ có lí do, bao giờ cũng có lí do cho phải đạo.Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không.
