Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa.Chỉ là chuyện phiếm thôi.Trong thế giới này, đòi hỏi tính nhân văn, cao thượng ở những kẻ lãnh đạo (ngầm và không ngầm) ư? Quá khó khi họ đang ở trong một cuộc chém giết, tranh giành.Tôi có thể (nhưng không thích) viết một đoạn luận tội thế hệ trước mình.Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi.Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu.Rốt cuộc, ta vẽ để làm gì.Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản.Ta không phải là tên sát nhân.Có những loại người không hạnh phúc được, khi hèn.
