Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi.Marshalll đá sập cách cửa cái rầm, hộc tốc lao vào phòng thu với đôi chân trần, và quát lên với tôi vỏn vẹn chỉ có năm từ.Đây là một đức tính không phải là không cần thiết.Tôi chưa từng nói trong dịp nào long trọng như vậy, khán giả của tôi vốn chỉ là những đứa bạn choai choai trong lớp.Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles.Khi đã vượt qua được nỗi sợ cái micro, tôi tự yêu cầu mình phải làm được hai việc:Và khi nào mới thích hợp để nói chuyện phiếm? Cách nói ngắn gọn, sắc sảo sẽ gây ấn tượng và có sức thuyết phục hơn rất nhiều.Chỉ có năm từ, rõ ràng, rành mạch: Đây là nghề phát thanh!Thế là trong lần đầu gặp nàng, tôi đã tự nhiên mà nói rằng: Chào cô, tôi thực sự chẳng giỏi giang gì về việc này.- Cậu có thể qua chào người thân của tôi một tiếng được không hả Sinatra?