Tôi thấy một vài người chạy lung tung nhưng không biết cái gì đang diễn ra.“CÓ lẽ một số người sẽ tự hỏi tại sao chúng tôi phải đi và leo núi trong khi ngủ ở nhà thì an toàn hơn”."Chỉ khi nào thất bại ,sự cao quý của bạn mới được bộc lộ ra và thử thách !"Hội sinh viên Đại học Malaya mới là chỗ xứng với tôi.Socrates là một trong những người xấu xí nhất thời đó.Tôi sinh năm 1950 trong một đại gia đình có 14 đứa con.Thỉnh thoảng có vài người rất thô lỗ và họ xua chó đuổi ông, trong khi một số sẵn sàng mời ông một ly nước.Mỗi ngày sau khi tan học, tôi chẳng còn muốn về nhà, mà lại la cà đó đây với lũ bạn, đùa giỡn và đánh bạc….Khi đó,tình thế hết sức vô vọng.Một lần nọ , Winston Churchill đã đọc một bài dĩn văn rất nổi tiếng trong mộ hội rường hết sức rộng lớn chật ních sinh viên tốt nghiệp, chỉ với một câu đơn giản nhất định như thế này: