Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau.Lần khác, chúng tôi lại vào nhà ông bà ngoại tôi ở Hà Đông.Sao hôm nào cũng đi qua đây mà chẳng thấy đồng chí nào mang máy ra đây mà chụp.Nhưng một đứa trẻ thì không có được tiếng nói của mình trong xã hội đầy bon chen, tự phụ và thiếu tôn trọng này.Bác gái độ này khá rảnh, hay xem tivi.Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi.Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém.Chúng sẽ cắt đứt giấc ngủ của bạn.Câu chuyện ngụ ngôn đó, không hiểu bác tôi có nhớ không.Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.