Cũng thành thói quen rồi.Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh.Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra.Căn nhà chắc sẽ trầm đi.Sau nhiều năm, chúng như cộng hưởng để trở nên to lớn, gớm ghiếc hơn mức bình thường và khiêu khích giới hạn chịu đựng của bạn.Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế.Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn.Đừng ví ta với sự chung chung của số đông.Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại.Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu.
