Khổ đau chỉ cần thiết cho đến khi bạn nhận thức rằng bạn không cần phải khổ thêm nữa.Hãy để cho sự tĩnh lặng hướng dẫn tất cả những lời nói và việc làm của bạn.Hãy đặt trọn vẹn con người mình vào động thái lắng nghe.Do đó bạn dễ dàng nhận ra những gì đang xảy ra ở trong bạn hoặc chung quanh bạn.Sự an nguy của người kia chính là sự an nguy của ta.Nhưng ngôn ngữ lúc đó chỉ là thứ yếu.Khi bạn nói: “Tôi muốn hiểu thêm về mình”.Nếu người hấp hối lúc sống thường ở trong tâm trạng sợ hãi, buồn phiền, giận dữ,…thì phút lâm chung họ sẽ rất khó chọn một kinh nghiệm tốt đẹp để đi đầu thai sang một kiếp khác.Chấp nhận một cách hân hoan “những gì đang hiện hữu” làm hé mở một chiều không gian sâu lắng ở trong bạn, không phụ thuộc vào những điều kiện ở bên ngoài hay những thay đổi lên xuống thường xuyên của những ý tưởng và cảm xúc bên trong.Đó là lý do chúng ta rất sợ cái Chết.