Larry, cậu có điện, đường dây số hai người bạn đồng nghiệp của tôi gọi toáng lên, như thường lệ.Khán giả của tôi nhận xét rằng thường thì những vị nào ghét giới báo chí truyền hình lại là những khách mời thú vị.Giờ thì có lẽ Boom-Boom đã yên tâm vì không còn thấy mắc nợ tôi nữa.Thập kỷ 90 khác với 50 hay 60, thế kỷ 21 thông thoáng hơn thế kỷ 20.Không ai đến đưa tang Bob Woolf để nghe Larry King nói! Chúng tôi, tất cả chúng tôi, đến đó vì Bob và vì còn nợ anh ấy một lời chào tạm biệt.Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối.Câu chuyện ấy giờ đây đã trở thành kỷ niệm.Không cần thiết phải như vậy.Tính hài hước luôn được hoan nghênh trong các cuộc trò chuyện.Họ sẽ nghĩ rằng ý bạn nói bất cứ ai cũng có thể làm được như họ.