Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu.Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ.À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả.Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế.Bố bảo: Đáng xem thật.Nhưng tôi không ân hận về chuyện này nên tôi không muốn thế.Ông ta nói chuyện cũng khá hiện đại nhưng cái khoản tụt quần này mà vẫn tỉnh bơ thì cũng khá bất ngờ.Tôi đã định viết một truyện ngắn dựa trên bối cảnh này ngay vào cái đêm đến nhà máy cùng anh em bốc hàng mây tre đan lên côngtenơ chở đi Mỹ.Hoặc biết nhưng không rõ.Bạn nghe tiếng tít tít tít tít liên hồi từ nơi xa vắng.
