Con đường tới thành La Mecque vốn vô cùng khó khăn, gập ghềnh và đáng buồn nhất là không bao giờ tới đích được.Bạn bảo ngày của bạn đầy công việc rồi, đầy đến tràn trề ra ư? Bạn bỏ ra một ngày đến mấy giờ để lo vần đề cơm áo? Bảy giờ, phải không? Và mấy giờ để ngủ? Bảy giờ nữa ư? Tôi xin tính thêm hai giờ nữa cho rộng rãi.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được.Làm như vậy bạn sẽ có được một khoảng thời gian dài ít nhất là 3 giờ.Vậy nhất định không được đọc báo trên xe! Thế là đã để dành được 45 phút rồi đấy nhé!Nhưng nhất cử có thể lưỡng tiện thì sao bạn không tập trung vào cái gì hữu ích? Chẳng hạn - đây chỉ là một thí dụ thôi -chẳng hạn tập trung tư tưởng vào một chương của Marc Aurele hay Epictete (hai triết gia La Mã thời cổ đại).
