Do đó mà chúng tôi kí tên chung với nhau [2].Và cũng không bao giờ chúng mở miệng cám ơn nữa.Cả ngàn người như vậy.Tôi đã thấy thường quá đến nỗi không còn ngạc nhiên gì nữa.Nhờ vậy, ông có thể làm việc đến nửa đêm.Hai cái tang kế nhau, đau đớn thay! Ông mất ngủ, mất ăn, cũng không nghỉ ngơi được nữa.Và Benjamin Franklin tóm tắt ý ấy trong lời nói giản dị này: "Anh thương người tức là anh rất thương anh vậy".Cháu hỏi: "Má, sao kỳ vậy má? Mới dậy lúc nãy, sao bây giờ lại vội ngủ?"."Má tôi bỏ nhà hồi tôi hồi chín tuổi và ba tôi mất hồi tôi có 12 tuổi.Thế mà chỉ do một chuyện đã qua, ông đã làm phí gần hết một năm vì những oán giận mỉa mai.