Mỗi lần ông bổ dụng một người vào một địa vị quan trọng, ông để cho thủ lãnh các đảng chính trị tưởng rằng chính họ đã lựa người đó.Chính chúng tôi là kiến trúc sư đó.Socrate xưa thường nhắc đi nhắc lại cho đệ tử ở Athènes: "Thầy chỉ biết chắc có một điều, là thầy không biết chi hết".Thầy trả lời tôi rõ ràng từng tiếng một: "Henri Souvaine (ngừng một chút) lầu 18 (ngừng một chút) phòng 1816".Tại sao không đem ra nói trước đi? Một người tự phụ là nhà quảng cáo chuyên môn, tất phải ngu độn lắm mới vụng về như vậy).Và xin ông nhớ kèm thêm một nụ cười với vài lời âu yếm.Cho nên ba tuần sau, tôi lại thăm ông, sẵn nụ cười trên môi.Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình.Ngài nói: "Chúng ta ở ngay bờ một vực thẳm.Và cậu nảy ra một ý rất mới.