Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ?Bạn có nhớ, buổi sáng đó, nhận được một bức thư khiến bạn lo lắng, cân nhắc kỹ lưỡng khi trả lời không.tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ.Một thái độ như vậy tất nhiên là diệt hết hứng thú của 16 giờ đó và kết quả là nếu ông ta không tiêu phí thời gian đó thì cũng chẳng đếm xỉa gì tới nó cả, coi như ở ngoài lề đời sống.Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).Một nguy hiểm nữa, là bị buộc chặt vào chương trình như một tên nô-lệ bị buộc chặt vào cỗ xe.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn.Buổi tối bạn đọc một chương đi - thường ngắn lắm, không dài đâu - rồi sáng hôm sau tập trung tư tưởng vào chương ấy.Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).