Nó chỉ có thể tồn tại khi bạn vắng mặt, khi bạn không trụ ý vào hiện tiền.Thân xác là một ngộ nhận kỳ quặc về bản tính đích thực của bạn.Mọi cánh cổng đều là cửa chết, qua đó cái tôi hư ngụy bị chết đi.Lúc ấy bạn sẽ thấy rằng chưa hề có một tượng đá như thế.Khi không còn ngõ thoát, vẫn luôn có một lối xuyên thấu dành cho bạn.Hoàn toàn không phải như vậy.Tình hình này không cần phải kéo dài, chỉ chừng vài giây là được.Bất cứ khi nào có điều gì tiêu cực xảy ra cho bạn, bên trong nó luôn ẩn giấu một bài học sâu sắc, mặc dù lúc ấy ban có thể không nhìn ra được.Thực ra, nếu sự phát triển tâm trí và gia tăng kiến thức không được cân bằng bởi sự phát triển ý thức tương xứng, bởi sự phát triển tâm linh tương xứng, thì khả năng gặp phải bất hạnh và tai họa thật vô cùng lớn lao.Vấn đề này không liên quan gì đến trí thông minh theo ý nghĩa ước lệ của ngôn ngữ.