Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật.Tôi định kêu to hơn, lại thôi.Những nghệ sỹ nhiều tự do đi đâu hết cả rồi.Mi thì làm sao điên hoặc chết được.Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy.Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn…Bởi rốt cục sự lương thiện có thể giết ta chết trước khi ta kịp đem nó đi hồi sinh người khác.Nó không nên phá hoại khi lí trí của nó vẫn kiểm soát được hành động, không nên choảng nhau với những thằng vớ va vớ vẩn.Cậu em thế là tạm biệt rồi.
