Là người ít nói nhưng lắm lời.Hôm nay, như thường lệ, đúng 6h sáng Chíp tỉnh ngủ, vệ sinh cá nhân, thay đồ, chào ba mẹ rồi đi bộ đến trường.Ý chí luôn đóng vai trò quyết định.Loay hoay mặc một đống phụ kiện linh tinh, nón mũ, găng tay, áo khoát, tôi chợt nhớ ra rằng mình mặc áo dài mà quên mất.Miệng hôi sữa nhưng họng hôi cồn.Vấn đề của một công ty bán khoai tây chiên: khoai tây chiên thường rất dễ vỡ vụn khi đóng gói, vận chuyển.Hôm qua sinh nhật cô ấy, hú vía, may mà mình kịp nhắn tin chúc mừng.- À, mà quên, con không cần đợi ba năm mới xả tang ta đâu,… hai năm tám tháng thôi được rồi, vậy nghen.“Huhm, chắc ba mẹ lại cãi nhau nữa đây, nhìn mặt ai cũng đằng đằng sát khí thế kia…” – Chip thầm nghĩ.- Không có gì, mình chỉ hiếu kỳ nên ngồi xem thôi! Bạn là ai vậy?
