Ông chạy ngay lại khách sạn của Chaliapine và gặp mặt, ông than thở, giọng thành thật, não nùng: "Đáng tiếc cho em quá! Thiệt đáng tiếc! Tất nhiên là em ca không được rồi.Và vấn đề đó giải quyết xong lập tức.Nhưng nếu không có sự khuyến khích đó thì có lẽ nó còn làm suốt đời trong những nhà máy đầy chuột cống.Và khi ông đọc, sống lại những ngày tươi sáng rực rỡ, bây giờ đã tan như mây khói, cả hai đều rơi lệ.Chúng ta thích sống trong những tin tưởng mà chúng ta đã quen nhận là đúng rồi.Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?.Ông Seltz chép hết những điều họ yêu cầu và những điều họ cam kết trên một tấm bảng đen và ông chuẩn y hết những điều họ ước vọng."Khi bạn lầm lỡ, hãy vui lòng nhận lỗi ngay đi".Có biết nguyên do đó, bạn cũng chẳng cần nhắc tới làm chi.Những kỹ thuật gia giúp việc ông Andrew Carnegie biết rõ giả kim thuật hơn ông nhiều.