Tôi cũng tưởng mình đùa.Hắn không thể tự tha thứ cho mình.Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi.Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó.Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không.Và chà đạp lên sự chân thật cũng như khao khát chính đáng của mình.Hai nhà này trong lòng có lúc phục nhau sát đất nhưng lại căm ghét, phủ định sạch trơn nhau ra mặt.Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra.Luyện trí nhớ là thế nào? Là nhớ ra vì sao bạn không được viết hoặc không viết được.
