Đầu ta đang bệnh lắm, bỏ bê nhiều quá, không theo kịp tiến độ nữa.Nhưng bác ta không tin.Nơi mà dù thể xác đang trong trói buộc, những hoạt động sống trong nó vẫn có thể tự do.Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng.Hôm bác trai hút lại, bác gái bảo: Anh chẳng có lòng tự trọng gì cả.Người yêu càng quí chứ sao.Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.Thi thoảng lướt qua một đám đông, họ tưởng tôi đang reo hò, họ gào đuổi theo: Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch! Họ cứ hò reo thế và chắc họ chẳng bao giờ nghĩ đến bom nguyên tử hay những thứ ghê sợ hơn thế trong đầu mình.Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện.Một giọng trầm, một giọng cao kiểu trẻ con.
