Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen.Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.Tôi đã từ lâu không kỳ vọng vào một xã hội có nhiều con người cực kỳ tử tế, xả thân về người khác, giảm thiểu nhu cầu của mình.Còn hơn bị coi là thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo.Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại.Bị điểm kém chẳng hạn.Và nhận ra đến giờ chỉ có mẹ mới cho tôi cái quyền hờn dỗi ấy.Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác.Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500.
