Nếu vậy thì ông nhạc tôi là một tín đồ cao thượng của đạo ấy rồi.Ông nói: "Tôi ăn không được, ngủ không được.Cả ngàn người như vậy.Nghĩ tới sự phải về giam mình trong một căn phòng lạnh lẽo và trống trải, tôi không chịu nổi.Bà tiếp: "Những người nào có ngân sách gia đình là những người thanh nhàn".Bạn tôi cắt thịt có vụng về không, tôi không thấy, mà nếu có thấy cũng không cần biết.Steel mà cả cho bạn và tôi nữa.Tâm hồn tôi chưa bao giờ bị kích thích đến thế.Nhưng một ngày kia, khi tới lục tuần, ông ngó xuống tấm thảm ở trên sàn nhà thì.Tôi hỏi ông đã nói gì khi bị xử tệ như vậy, ông đáp: "Tôi chỉ cười thôi".