Có một ông già được gọi là Tái ông lần nọ mất một con ngựa.Một hôm, có một thiếu nữ trong làng trót mang thai với bạn trai.“Tôi thà chết đứng với danh dự còn hơn sống quỳ gối trong xấu hổ”.Họ học được những bài học to lớn nhất trong cuộc đời giữa những lúc khó khăn !Còn trong những lúc hạnh phúc ,khi mọi việc đều rất suôn sẻ,không hiểu vì sao ta chỉ có thể học được rất ít.Ramos thường được gọi một cách trìu mến là “Nanay” (mẹ).“Tôi thà chết đứng với danh dự còn hơn sống quỳ gối trong xấu hổ”.Năm 1952, ông thành lập daonh nghiệp xuất nhập khẩu và sản xuất xà bông ở Jakarta và sau đó mở rộng hoạt động sang ngành dệt và ngân hàng.Lúc ban đầu họ đã có những cái gì để đổi lấy những của cải vật chất? Hãy suy ngẫm về điều này.Bà rất vui mừng vì giờ đây số mệnh đã trả lại cho bà một bé trai sau cái chết của cô con gái.“…Chẳng hạn, có một quan niệm đạo đức và luân lí buộc các bệnh viện tư không được từ chối những ca cấp cứu.