Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau.Vì vậy hãy để ta yên.Ông đã trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời, đặc biệt ba mươi năm gần đây là thời gian khó khăn hơn bao giờ hết.Vì anh cũng chẳng còn biết phải làm gì khác nữa nên Nott quyết định đi gặp nói chuyện với Ston - Mẹ của các loại đá.May mắn sẽ héo tàn khi chúng đến với những người chỉ biết chờ đợi mà không làm gì cả.Sequoia bắt đầu lắc lư thân hình vĩ đại của mình, cất lên tiếng nói nặng nề:Cũng nhờ vào câu chuyện này mà tôi đã quyết định dùng hết số tiền cật lực dành dụm suốt sáu năm để mua lại cái cửa hàng cũ kỹ đó.Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.Từng luồng gió lạnh luồn qua những gốc cây to như muốn báo hiệu đêm nay là một đêm không bình yên đối với hai hiệp sĩ.Giấc mơ làm chàng vui sướng biết bao!
