Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.000 đồng một năm mà chi tiêu vẫn thiếu hụt thì đời không vì vậy mà nhất định là phải lúng túng; xắn tay áo lên, gắng sức kiếm thêm thì quỹ chi thu sẽ thăng bằng.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Có gì đáng chán đâu? Ngay trong công ty địa ốc cũng có cảnh đẹp lạ lùng, biến hóa của đời sống.Thật lạ lùng! Buổi sáng, bạn thức dậy, thì này, túi bạn đã đầy 24 giờ trong cái chuỗi thời gian của đời bạn.Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày.Tập trung tư tưởng chỉ là bước đầu thôi (phải bỏ ra ít nhất nửa giờ vào việc đó).trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.
