Lúc đầu là không thoải mái, nhưng nếu bạn kiên trì và tiếp tục những việc bạn nên làm, bạn sẽ từng bước chuyển từ vùng không thoải mái sang vùng thoải mái.Bạn hãy nhìn xem, trên thế giới có hàng triệu, hàng tỷ người đang làm việc quần quật cả ngày lẫn đêm đấy thôi, nhưng họ có giàu không? Không! Phần lớn trong số họ có giàu không? Không! Phần lớn trong số họ túng quẫn hay gần như thế.Thay vì bực bội với người giàu, tôi khuyên bạn nên tập ngưỡng mộ họ, học cách chúc phúc cho người giàu, và tôi còn muốn bạn học cách yêu quý những người giàu có.Đờ đẫn vì sợ hãi, xấu hổ và tuyệt vọng, tôi cố xa lánh mọi người và mọi thứ xung quanh.Họ sống thoải mái và giản dị, vậy mà họ đã trả hết số tiền trả góp mua nhà, chưa kể họ còn mua được một nửa tòa nhà có cửa hiệu của họ trong đó.Trách nhiệm bạn có thể nhận càng lớn thì số nhân viên bạn có thể quản lý càng đông.Thế nên tôi sẽ chấp nhận mức thu nhập vừa đủ để tồn tại”.“Xóa đi, xóa ngay, cảm ơn vì đã chia sẻ”.Tôi hỏi bạn, bạn có “chiếc bánh” để làm gì nếu bạn không ăn được? Vậy bạn định làm gì với nó? Đặt lên bàn và ngồi ngắm suốt buổi tối chăng? Bánh ngọt là để ăn và thưởng thức cơ mà.Nhưng hãy để mắt theo đuổi mục đích của mình, tiếp tục bám sát mục tiêu.
