Tôi cũng không phải là những tình huống đã xảy ra trong đời sống của tôi.Bạn vừa bước ra khỏi thói quen suy tưởng của tâm thức cộng đồng, của nhân loại, một thói quen đã bị thâm nhiễm trong hàng ngàn năm qua.Làm sao để bạn có thể thoát ra được thói quen đồng hoá mình một cách vô thức với những khổ đau sâu nặng đã tạo nên những khốn đốn trong đời bạn?Tầm là chiều không gian rộng lớn hơn những gì ý tưởng ta có thể nắm bắt được.Vì trong quan hệ ấy, bạn chỉ đang gặp gỡ chính mình.Đó là niềm vui của một con người nhận thức được rằng mình chính là tinh hoa của sự sống, trước khi sự sống ấy trở thành hữu hình.Lúc đó bạn có thể cảm nhận được sự yên tĩnh sâu lắng của vật đó, và khi làm như thế, sự yên tĩnh sâu lắng đó cũng sẽ phát sinh ở trong bạn.Hầu hết mỗi bản ngã đều có cái thường được gọi là tầm thức nạn nhân.Nhưng niềm an bình nội tại của bạn và cảm nhận về tự thân sẽ không bị phụ thuộc vào những điều kiện này.Khối khổ đau này cần thức ăn để tiếp tục sống còn.