Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài.Nhưng cho bạn nghỉ tí đã.Lưu ý: Hắn không chắc là tôi.Qua ngần ấy năm, mới trào được vài giọt thôi ư? Rồi vụt rơi xuống đất.Hoặc… Nói chung vậy thôi.Bị điểm kém chẳng hạn.Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối.Vùng dậy, trợn trừng, bạn hát:Thế này, cháu với bác trai cam kết bác bỏ thuốc lào thì cháu không bỏ học nữa.Dù gì thì các vệ tinh của bác cũng khó biết hoặc biết cũng khó nói.