Tôi sợ cảm giác yên bình lấp đi những sâu cay cần có.Tôi đốt chút, chả hả hê gì.Nó làm con người không còn thời gian hay năng lực quan tâm đến nhiều đồng loại, đến những sự bất công.Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt.Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ.Anh chỉ đọc chứ có phải người làm nghiên cứu đâu.Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách.Và ánh mắt họ chĩa vào ta lúc ta không để ý, để phân loại người.Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi.Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại.
