Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi.Bố bảo: Đáng xem thật.Bạn muốn về nhà viết quá.Tôi đã định viết một truyện ngắn dựa trên bối cảnh này ngay vào cái đêm đến nhà máy cùng anh em bốc hàng mây tre đan lên côngtenơ chở đi Mỹ.Chỉ là trò chuyện nhẹ nhàng trước khi đi ngủ thôi.Rồi dùng một sợi xích dài khóa chung nó với những chiếc xe bị giữ khác.Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu.Mắt và đầu đau đã thành nhàm.Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu.Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi).