Bà than số phận chẳng ra gì và viết thơ cho cha mẹ sẽ quay về Nữu Ước, không thể ở lại cái địa ngục này.Ý ông muốn nói gì vậy? Vài tháng trước buổi diễn thuyết ở Yale, ông đã đáp một chiếc tàu biển lớn, vượt Đại Tây Dương.Vậy thì ta không có gì đáng than.Nó cũng có nghĩ rằng bạn đã làm cho người ghen tị.Tác giả một bài đăng trong tờ Life có viết rằng: "Tính xấu đặc biệt thường thấy trong số những người đau bệnh động mạch là tính thù vặt.Tôi rán tím cách cho bớt lỗ.Đã đành, trên kia tôi chỉ kể những ưu tư của tuổi thơ và tuổi xuân, nhưng biết bao lần nỗi lo của người đứng tuổi cũng gần vô lý như vậy.Dù tốt hay xấu, ta cũng phải trồng trọt trong khu vườn nhỏ của ta."Không có gì giải trí và làm cho óc ta được nghỉ ngơi bằng lòng tín ngưỡng, giấc ngủ, âm nhạc, vui cười.Ông đã biết lợi dụng nguồn mãnh lực ấy bằng cách quay về với Thượng Đế.
