Tất cả đều là phép bán khôn.Nhưng không làm thì người ta mới không biết.Chữ “phủng" (phò tá) nghe không xuôi tai lắm kỳ thực “phủng” là tuyên truyền, là quảng cáo, quảng cáo là “phủng” của thương nhân.Chúng rất thông thạo lúc nào thì vẫy đuôi, lúc nào thò dao găm.thực, loại người như thế nào cũng có thể lợi dụng.Bởi vì dù do lỗi của đối phương thì ở âu Mỹ người cho rằng, ai xin lỗi trước là người có lỗi phải chịu trách nhiệm.biên tập viên lại đến gặp nhà văn thì tình cờ đã đọc trên một tập san bài nói về nhà văn này.Như thế, chắc chắn cấp trên của ta sẽ vội vàng rút lại lời nói và nói: “ Ha ha! Anh quả là người sáng suốt vừa rồi tôi chỉ đùa với anh.cũng có người khôn ranh đã lợi dụng được cơ hội.Nét mặt ánh mắt có thể khiến chúng ta thăm dò nội tâm người khác áo quần, ngồi đứng, thế tay vô tình bán đứng chủ nhân của chúng.