Trên màn ảnh, truyền hình hay sách vở, có nhiều điều cấm kỵ đã cất cánh bay đi bởi chúng không còn hợp thời.Những bài thảo luận của họ choán hết tâm trí của tôi trong suốt chuyến bay trở về Washington.Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó:Rồi tôi lại vặn nhạc lên… và vặn nhạc xuống.Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami.Colonel cho tôi làm việc trở lại nhưng tôi phải trả tiền những tấm kính vỡ.Trên sân khấu, anh là một trong những diễn viên kịch hàng đầu ở Mỹ, còn ngoài đời lại là một chàng trai vui nhộn.Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui.Trời ạ, văn phong thẳng thắn kết hợp với vài ly rượu thì điều gì sẽ xảy ra đây? Người say thì nào có điều khiển được lời nói của mình… Tôi lo chương trình sẽ bị thất bại.Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục.
