từng bước thăng trầm.Ông ý thức được rằng một người đang đeo một bản án xấu xa như trường hợp của ông mà mở miệng rao giảng thì chẳng khác nào trò khôi hài.Watson đã chịu nghe Tom đưa ra lý luận của người đại diện cho thế hệ mới.Watson đã mở đường cho nữ quyền vào ban lãnh đạo vào năm 1945, đã mở phân xưởng dùngngười khuyết tật, thì ông cũng đã để năng lực của20 tầng số 25 Broadway, ngay giữa trung tâm chứng khoán New York.Cánh bán hàng rong cuối ngày thường tập trung ở quán rượu.Đó là nhờ IBM đã quay trở lại với khách hàng mà vẫn duy trì đỉnh cao trí tuệ nhân tạo.Hoài bão đó còn đẩy ông đến những quyết định đầy phiêu lưu tiếp theo.Câu chuyện này nói lên điều gì? Có lẽ nó giải thích trường hợp của những nhà tiên phong khi mà phía trước Watson hay Henry Ford chưa có một lý thuyết nào soi đường họ phải tự tìm lấy đường đi.Cả hai, hậu thế và tiền bối, đều viết ra những hoài bão mãnh liệt và nhân văn làm nền tảng cho mọi giá trị.
