Loại tri kiến trọng yếu nhất này vẫn chưa phổ cập rộng rãi.Nó không thể trở thành đối tượng của kiến thức.Đây là tâm điểm mà toàn bộ thiền định nhắm đến.Vô tình bạn bị đồng hóa với nó, cho nên bạn không hề biết mình là nô lệ của nó.Nhưng chúng ta không biết rõ trạng thái nội tại của ông ta khi thốt lên câu nói ấy.Tình hình này sẽ triệt bỏ sự phóng chiếu một cách cường bách và tự động nỗi đau ra bên ngoài.Thực tại chủ yếu ở bên trong, còn bên ngoài là thứ yếu.Nhưng nó không thể đến trong tương lai.Ý thức tập trung vào cơ thể nội tại càng nhiều, thì tần số rung động của nó càng cao, giống như ngọn đèn càng sáng thêm khi bạn vặn nút biến trở đế gia tăng cường độ dòng điện vậy.Họ luôn luôn khó chịu và bồn chồn.
